⒈ 獨(dú)立辨聽(tīng)。一人自聽(tīng)。
⒈ 獨(dú)立辨聽(tīng)。
引《韓非子·外儲(chǔ)說(shuō)右上》:“申子 曰:‘獨(dú)視者謂明,獨(dú)聽(tīng)者謂聰。能獨(dú)斷者,故可以為天下主?!?br />漢 王充 《論衡·實(shí)知》:“﹝圣人﹞有獨(dú)見(jiàn)之明,獨(dú)聽(tīng)之聰,事來(lái)則名,不學(xué)自知,不問(wèn)自曉,故稱(chēng)圣則神矣。”
⒉ 一人自聽(tīng)。
引《韓詩(shī)外傳》卷五:“獨(dú)視不若與眾視之明也,獨(dú)聽(tīng)不若與眾聽(tīng)之聰也?!?/span>